Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2011

Thư gửi con trai

Hà Nội, ngày 26 tháng 8 năm 2011


Con trai yêu quý của mẹ!

         

           

Lời
đầu tiên mẹ muốn nói với con rằng bố mẹ yêu con. Cũng chính vì tình yêu đó mà
lúc này đây mẹ quyết định ngồi viết để gửi con những dòng thư này.

          

Con
trai biết không, tình yêu của cha mẹ dành cho con đó là những yêu thương, những
chia sẻ và cả những hy vọng. Yêu thương được thể hiện ở những cử chỉ hoặc hành
động mà con trai cảm nhận được tình yêu thương đó như ôm con, thơm cơn, trêu
đùa cho con vui và cũng muốn con thể hiện lại hành động đó…; chia sẻ đó là
những lúc bố mẹ nói chuyện hàng ngày liên quan đến cuộc sống, ăn uống, phát
triển nhận thức và học tập của con để con trai từ đó rút ra kinh nghiệm và hoàn
thiện bản thân mình; hy vọng nghĩa là với những gì tốt đẹp nhất bố mẹ mang tới
cho con, bố mẹ mong muốn con đạt được kết quả tốt để mang lại niềm vui cho bố
mẹ như con ăn uống đầy đủ dưỡng chất để phát triển trí tuệ và khỏe mạnh, con
ngoan ngoãn nghe lời bố mẹ và thầy cô, lễ phép với người lớn, nhường nhịn em
nhỏ, chăm chỉ và luôn có ý thức học tập để đạt được những kết quả như mong đợi

          

Bố
mẹ đã từng tự hào biết bao nhiêu khi con luôn đứng ở những vị trí đầu tại các
lớp học: Con đã đứng thứ 4 trong cuộc thi “Rung chuông vàng”, đạt gải Nhất “Bé
khỏe, bé ngoan”, đã từng viết chữ rất đẹp và đạt giải Khuyến khích, con nghe,
nói và phản xạ tiếng Anh cũng tuyệt lắm, con diễn kịch hay hát cũng hay mà… Đó
là niềm tự hào của bố mẹ về con để tự tin khoe với mọi người rằng “Tôi có người
con trai rất ngoan, thông minh và học giỏi”.

          

Con
trai ạ, bố mẹ không bao giờ muốn dùng đòn roi hay quát mắng để dạy con, áp đặt
con làm theo bố mẹ. Mỗi khi đánh con, bố mẹ đã rất xót xa, thương con, đêm mẹ
trằn trọc không ngủ được và rớt nước mắt cùng con. Bố mẹ muốn con biết rằng đòn
roi chỉ là giải pháp cuối cùng sau tất cả những giải pháp từ nhẹ nhàng, chia
sẻ, uốn nắn đến quát mắng con chỉ để con hiểu những gì bố mẹ muốn con làm đều
là những điều tốt đẹp, nó mang lại cho bố mẹ niềm vui và tự hào về con.

           Con còn nhớ
sáng nay không, mẹ gọi con dạy và nói: “Mẹ
sẽ không bao giờ đánh con nữa”
và mẹ đã khóc. Con hỏi: “Sao mẹ khóc?”. Mẹ đã không thể trả lời con rằng mẹ đã khóc vì mẹ
cảm thấy hoàn toàn bất lực trong việc dạy giỗ và hiểu con. Mẹ đã suy nghĩ rất
nhiều và đưa ra quyết định cuối cùng là Mẹ
sẽ không bao giờ đánh con nữa
. Đây là lời hứa của mẹ và mẹ hy vọng sau khi
đọc xong bức thư này con sẽ hiểu bố mẹ hơn và con sẽ thay đổi hành động và thái
độ ngay từ bây giờ để bố mẹ lại có quyền và tự tin tự hào với mọi người rằng: Con trai bố mẹ rất ngoan, thông minh, chăm
học và học giỏi

. Điều này sẽ được chứng mình qua những hành động và ý thức
hàng ngày của con. Con trai quyết tâm nhé.


          Bố mẹ yêu con
nhiều!!!!!!!!!!!!!

 


                                                                                       Mẹ
Vân